Đức Mẹ La Vang là tên gọi dựa trên sự kiện Đức Mẹ hiển linh vào năm 1798 tại La Vang, tỉnh Quảng Trị, Việt Nam. Trong thời kỳ này, đạo Công Giáo bị bắt bớ bởi vua Cảnh Thịnh, nhà Tây Sơn. Do đó, nhiều giáo dân ở Quảng Trị đã di dân lên khu vực rừng núi La Vang hoang sơ để tìm nơi trú ẩn. Cùng thời điểm này, bệnh dịch lại hoành hành khiến nhiều người phải gánh nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần. Trong hoàn cảnh khốn khó, các tín hữu thường tụ tập dưới gốc cây cổ thụ, cùng nhau cầu nguyện và lần hạt Mân Côi. Một hôm khi giáo dân đang cầu nguyện, Đức Mẹ đã hiện ra bày tỏ lòng nhân từ và dạy họ hái một loại lá cây để uống chữa bệnh. Mẹ còn hứa rằng: "Hễ ai chạy đến chốn này cầu khấn cùng Mẹ, Mẹ sẽ nhận lời ban ơn theo ý nguyện". Điều này được lan truyền lại cho đến ngày nay. Năm 1961, Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII đã ban sắc chỉ nâng đền thờ Đức Mẹ La Vang lên bậc Vương Cung Thánh Đường. Vương Cung Thánh Đường La Vang ngày nay nằm ở Huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị, thuộc Tổng Giáo Phận Huế và trở thành linh địa hành hương nổi tiếng tại Việt Nam.